Nghiên cứu bệnh chứng quy mô lớn
được tiến hành với 100 bệnh nhân SCAR do allopurinol, nhóm chứng dung nạp tốt gồm
187 bệnh nhân và nhóm chứng cộng đồng gồm 810 người khỏe mạnh. Kết quả cho thấy
có mối liên quan chặt chẽ giữa 2 alen HLA-B*5801 và HLA-C*0302 với nguy cơ SCAR
do allopurinol, có mối liên quan đặc hiệu giữa HLA-B*5801 với SJS/TEN và giữa
HLA-C*0302 với DRESS. Phân tích hồi quy đa biến cho thấy có 2 yếu tố nguy cơ độc
lập là yếu tố di truyền HLA-B*58:01/HLA-C*03:02
và suy giảm chức năng thận
(eGFR<60 ml/min/1.73m2). Độ đặc hiệu, độ nhạy,
giá trị tiên đoán dương và giá trị tiên đoán âm của xét nghiệm HLA-B*5801 cao
hơn xét nghiệm HLA-C*0302 cũng như xét nghiệm đồng thời cả 2 alen, đặc biệt ở bệnh
nhân suy giảm chức năng thận. Các kết quả nghiên cứu cho thấy ý nghĩa của việc
xét nghiệm gen HLA-B*5801 trước khi chỉ định allopurinol ở Việt Nam, đặc biệt ở
bệnh nhân suy giảm chức năng thận, nhằm cá thể hóa điều trị để đảm bảo sử dụng
thuốc an toàn, hợp lý. Rất cần có sự thay đổi trong thực hành lâm sàng khi chỉ
định allopurinol nhằm giảm thiểu nguy cơ SCAR như quy trình đã và đang được triển
khai thường quy ở nhiều quốc gia khác.
Bài báo là kết quả của đề tài cấp Bộ Y Tế do PGS Phùng Thanh
Hương, Bộ môn Hóa Sinh chủ trì, với sự phối hợp giữa trường Đại học Dược Hà Nội
với Viện Vệ sinh Dịch tễ trung ương, Bệnh viện Bạch Mai, Trung tâm quốc gia về
Thông tin thuốc và phản ứng có hại của thuốc.
Bài báo đã được công bố trên tạp chí Pharmacogenomics với chỉ số
IF=2,339.